A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Mẹ và mùa Xuân

Hôm nay con dậy rất sớm, cảm nhận được cái lạnh Đông tàn đang nhường chỗ cho ấm áp tươi sáng mùa Xuân. Con nhớ mùa Xuân năm xưa mẹ tiễn cha lên đường, hương bưởi thơm nồng nàn xếp trong khăn mùi xoa thêu lời thương gửi gắm. Mẹ cố dấu đi giọt nước mắt "Hãy yên lòng anh nhé, em luôn tin anh, em chờ đợi ngày chiến thắng anh về. Hai cụ tuy già, các con còn thơ, hậu phương đã có em lo".

Mùa Xuân chúng tôi lên đường.

Hòa cùng đoàn quân cách mạng điệp trùng ra trận năm ấy, cha đi biền biệt. Nỗi vất vả chịu đựng của mẹ ngày một nặng trĩu thêm đôi vai. Rồi một ngày mẹ và con nhận tin sét đánh, trong một trận chiến đấu cha mất liên lạc với đơn vị. Có thông tin, cha bị thương và lạc vào rừng, nhưng có nguồn tin khác cha bỏ hàng ngũ đi theo… Trong nỗi đau tột cùng, giữa tình làng nghĩa xóm có người động viên mẹ và con hãy nén gượng, vượt lên trong nghiệt ngã; nhưng còn đó, đau đớn nhất là bao lời oan nghiệt dè bỉu từ miệng đời. Đó là những tháng ngày mẹ sống như chiếc bóng. Ông bà hung tin cũng bạo bệnh qua đời. Các con bị bạn bè xa lánh..., nếu không có mẹ và cô giáo bảo vệ chắc cũng đành bỏ học giữa chừng. Thương mẹ, ơn cô, chúng con cố gắng chăm ngoan, học hành thật tốt. Công ơn mẹ và cô đã cho mùa quả ngọt. Mẹ lại khóc khi anh con nhận được giấy báo vào đại học. Đất nước bước vào giai đoạn chiến tranh ác liệt, xếp bút nghiên anh con viết đơn tình nguyện lên đường. Thư gửi chiến trường mẹ căn dặn anh con cố gắng "chân cứng, đá mềm" để lấy lại niềm tin cho gia đình, không phụ niềm mong mỏi của mẹ.

Chắc tay súng bảo vệ mùa Xuân Tổ quốc.

Đại thắng mùa Xuân, đất nước vỡ òa niềm vui hạnh phúc. Hạnh phúc cũng như hẹn ước với gia đình chúng tôi. Anh hoàn thành nhiệm vụ vinh quang, trở lại giảng đường tiếp tục thực hiện ước mơ thời sinh viên còn dang dở. Mừng khôn xiết rồi cha cũng trở về. Cha không bị thương, cũng không đi theo phía bên kia mà vì nhiệm vụ với Tổ quốc, cha phải hoạt động bí mật. Đến nay, ch là một sỹ quan cao cấp của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Con làm sao có thể viết nổi cảm xúc của mẹ và cha trong thời khắc đặc biệt đó. Nhưng có lẽ hạnh phúc quá lớn sau đằng đẵng đắng cay, tủi cực mẹ đã mắc thêm căn bệnh đau tim, sau đó không lâu mẹ ra đi đột ngột... Chúng con và cuộc đời lại thêm một lần nợ mẹ. Mẹ ơi! Trên Đất nước hình chữ S này, còn có biết có biết bao nhiêu gia đình hạnh phúc và hy sinh như gia đình bé nhỏ của mình. Mỗi mùa Xuân về, con tin Tổ quốc và mẹ luôn che chở chúng con. Con mong mọi người luôn hiểu được giá trị của độc lập hòa bình, có được những điều tuyệt vời khi mùa Xuân đến. Và cuộc đời hãy chia sẻ từ trái tim, (không đồng nghĩa là vật chất) với những người mẹ, người vợ, người con... hậu phương gia đình đồng đội của con đang đêm ngày cầm chắc tay súng nơi biên cương, đầu sóng ngọn gió; chính là tiếp thêm động lực để họ ra sức giữ gìn mùa Xuân bình yên giữa thời bình.

... Khúc ca dập dìu từ bài hát "Mùa Xuân đầu tiên" của cố Nhạc sỹ Nam Cao đánh thức đơn vị. Mùa Xuân và đất nước mình đang vươn dậy thật tươi đẹp, cũng thổn thức mà đầy lạc quan lạ lùng có phải không các bạn?

NGUYỄN ĐÌNH ĐỒNG


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Bình luận, góp ý (0)

Chưa có phản hồi

Bạn cần đăng nhập để bình luận

Xem nhiều
Liên kết Website
Tỷ giá

Quân khu - Quân chủng
Dự báo thời tiết
Thời tiết Hà Nội