A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản
Lời tỏ tình giữa đại dịch

"Điều giản dị" của em

Gặp anh trong muôn vàn khó khăn khi cả đất nước đang nỗ lực phòng chống dịch bệnh Covid - 19. Anh đến quá nhanh và em đi cũng quá vội, để lại em nỗi hụt hẫng với bao mơ ước vừa nhen nhóm. Nếu có yêu, anh hãy cho chúng ta một cơ hội. Làm vợ bộ đội, em sẽ làm tốt nếu anh có lòng tin và tình yêu dành cho em.

14 ngày em cách ly phòng chống dịch bệnh Covid - 19, cũng là thời gian em biết và quen anh, thời gian không dài nhưng cũng mang lại cho em bao nhiêu cung bậc thăng trầm của cảm xúc. Em vẫn nhớ mãi ngày đầu tiên ấy, trông anh thật chững chạc, ánh mắt đầy cương nghị. Em cứ nghĩ anh đã có gia đình rồi, hỏi ra mới biết anh vẫn độc thân và tuổi anh hơn tuổi của em một giáp. Mọi người nói với em, bộ đội tính tình thường khô khan, gia trưởng lắm. Vậy mà khác với lời nói đó, anh lại rất khác. Vui vẻ trước sự khó chịu của em, ân cần hỏi han suốt những ngày mình quen biết, anh ngọt ngào trong cả những vần thơ và câu hát. Em thuộc từng câu chữ và nghe đi nghe lại hàng ngày bài hát "Điều giản dị" anh hát tặng khu cách ly.

Thời gian cứ trôi qua, em hờ hững với tình cảm của anh vì với một đứa con gái sống quen ở nước ngoài, được nuông chiều, bướng bỉnh như em không có định nghĩa tình yêu sét đánh. Em giới thiệu anh làm anh rể cho chị gái em mà không biết cũng có ngày em mong ngóng điều đó là sự thật. Chỉ tiếc thời gian bên anh quá ít, em phải về quê đoàn tụ với gia đình sau những ngày dài xa cách, để lại đây với những tình thương yêu của các chú, các anh trong đơn vị, để lại đây cả cơn mưa bất chợi của mùa xuân quê hương sau bao năm xa cách và với tình yêu vừa chớm nở. Em lầm lũi từng ngày ở quê nhà không biết làm gì khi nhớ "nơi cách ly", lấy điệu múa, vần thơ làm bạn, thấm thía nỗi nhớ nơi ấy.

Lưu luyến lúc chia tay.

 

Em nhớ từng bữa ăn, giấc ngủ, nhớ từng bước anh đi dài suốt hành lang đơn vị để chăm lo cho mọi người. Rồi mắng em là người khó bảo khi em một mình ngồi khóc. Em đã yêu lắm màu áo lính ấy, mơ đến ngôi nhà nhỏ có anh, em, con chúng mình. Dù anh có mang lý tưởng cầm súng bảo vệ Tổ quốc làm lẽ sống thì em cũng nguyện làm người phụ nữ trung hậu đảm đang, để anh yên tâm theo đuổi sự nghiệp của mình. Vậy mà mọi thứ thay đổi, anh xuất hiện với những lời động viên ân cần rồi cuối cùng tặng em lời chia tay quá đỗi ngọt ngào.

Nhiều lần em tự hỏi đã bao giờ anh yêu em chưa? Em lấy niềm kiêu hãnh của một người con gái chúc phúc cho anh nhưng em chưa dám nói nên lời. Anh đến quá nhanh và đi cũng quá vội, để lại em nỗi hụt hẫng với bao mơ ước vừa nhen nhóm. Nếu anh đọc được lời tâm sự này, nếu có yêu một đứa bướng bỉnh như em, hãy cho em một cơ hội: Làm vợ bộ đội, em sẽ làm tốt nếu anh có lòng tin và tình yêu dành cho em. "Điều giản dị" của em là vậy đó, mong anh đọc được và hồi âm!

                            PHÓNG VIÊN (Tổng hợp)


Tổng số điểm của bài viết là: 2 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Bình luận, góp ý (0)

Chưa có phản hồi

Bạn cần đăng nhập để bình luận

Xem nhiều
Liên kết Website
Tỷ giá

Quân khu - Quân chủng
Dự báo thời tiết
Thời tiết Hà Nội