Để xứng mình là "Quyết tử Quân Thủ đô"
Chú ruột tôi Đinh Nhật Hiển, bí danh: Lê Đức Nguyệt, bút danh văn sĩ Hoài Ân là một trong những cán bộ Đoàn đầu tiên của Đoàn Thanh niên Cứu quốc thị xã Vinh, Nghệ An, là phó Ban tuyên huấn Trung đoàn Quyết tử quân Thủ đô. Chú tôi đã bị thực dân Pháp bắt giam tại nhà đề lao Bắc Cạn và bị chúng tử hình năm 1946 tại trường băn Cao Bắc Lạng. Tôi làm bài thơ này xin kính dâng hương hồn chú tôi và các chiến sĩ giải phóng Thủ đô.

70 năm rồi giải phóng Thủ đô
Thành phố hòa bình rợp trời sắc đỏ
Vẫn hồi hộp như ngày đầu giải phóng
Đón chú tôi về trong náo nức Thủ đô
Chú tôi Đinh Nhật Hiển,
Bí danh Lê Đức Nguyệt, bút danh: Hoài Ân
Người chính trị viên trong nhà đề lao Bắc Cạn
Chú không về trong nỗi đau nghèn nghẹn
Chỉ gửi cho tôi với những bài thơ
Tôi không nằm mơ
Những vần thơ hồng trong sắc lửa
Những vần thơ máu ứa
Nhuộm đỏ thân mình, một chính trị viên
“Mẹ ơi! Cha ơi! Anh chị của em ơi!
Trước họng súng thù, con không một giây nhụt chí
Để xứng mình “Quyết tử quân Thủ đô”
70 năm đất nước trong mơ
Cả dân tộc vươn mình trong đổi mới
Sắc đỏ sao vàng, bước chân khấp khởi
Như đón đoàn con yêu năm ấy trở về
Không phải trong mơ
Tôi thấy chú tôi trở về thiệt
Trọn vòng tay Thủ đô cờ hoa nồng nhiệt
Triệu triệu niềm yêu vơi bớt nỗi niềm…
THUẬN THẮNG
Bình luận, góp ý (0)
Bạn cần đăng nhập để bình luận